[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Min Yoongi thuận theo lời của y tá Kim để hỏi chuyện mà mình muốn biết.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Hôm nay lúc tan ca, y tá Kim có hỏi tôi có phải dạo này anh bận lắm không, lâu quá không thấy anh tới bệnh viện
  • Park Jimin lo lắng chuyện chuyển phát sẽ bị cậu phát hiện, tìm đại một cái cớ.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Chờ anh làm xong dự án là được rồi
  • Min Yoongi cũng không nói nữa, chỉ nhẹ ừ một tiếng.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Đỡ nhiều chưa?
  • Park Jimin cúi đầu hôn lên môi cậu.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Anh xoa thêm cho em nhé?
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Đã không sao rồi
  • Tay của Park Jimin tiến vào trong áo mỏng của cậu, nhẹ nhàng chạm lên da thịt bóng loáng. Min Yoongi khẽ hé mắt, nhưng không cản động tác mạnh bạo của hắn lại, chỉ lạnh lùng nói.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Vào phòng rồi làm
  • Min Yoongi cũng không bài xích việc thân mật da thịt với đối phương. Nhưng trừ hắn ra thì người khác chạm vào cậu đều cảm thấy vô cùng khó chịu. Chỉ bằng việc lần trước Jung Ho Seok cố ý nắm lấy cổ tay cậu, việc tiếp xúc da thịt đó khiến cho cậu cảm thấy thật buồn nôn.
  • Park Jimin phát hiện cậu có chút thất thần, cố ý đưa vật lớn tiến sâu vào trong thân thể. Khoảnh khắc đó đã đem cậu trở về với hiện thực. Cậu hít sâu một hơi, bên trong đã hoàn toàn siết chặt lấy hung khí cứng rắn của đối phương.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Sâu quá…
  • Min Yoongi thở đốc. Vật lớn không e dè quấy nhiễu bên trong động nhỏ yếu ớt, loại tê dại quen thuộc khiến hai chân cậu run rẩy kịch liệt.
  • Tình sự kịch liệt qua đi, Min Yoongi được hắn nhẹ nhàng ôm vào lòng. Áo quần dính đầy mồ hôi tản ra một mùi hương dìu dịu. Hắn muốn để lại một nụ hôn sâu trên cái cổ trắng mịn của đối phương, nhưng vừa chuẩn bị hôn liền nghe thấy lời bất mãn.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Đừng hôn ở đó, sẽ bị người khác nhìn thấy
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Vậy cứ để cho họ nhìn thấy đi
  • Park Jimin không quan tâm lời phản đối của cậu. Trên chiếc cổ non mềm hắn mạnh bạo cắn xuống, để lại một dấu hôn đỏ tươi.
  • Bởi vì dấu vết lưu lại ở chỗ quá rõ ràng, Min Yoongi không thể nào che bằng cổ áo được, thế là lúc đến bệnh viện không ít đồng nghiệp chú ý đến dấu hôn đỏ chót trên cổ của cậu.
  • Kim Seokjin vốn còn cho rằng quan hệ giữa Park Jimin và Min Yoongi đang căng thẳng, bây giờ xem ra Kim Namjoon đã nói đúng, lo lắng của anh quả thật quá dư thừa.
  • Park Jimin mới vừa đến công ty, phía sau Park Seojun đã bám theo, vứt loại phong bì quen thuộc lên bàn của hắn.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Của mày
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Hửm!?
  • Park Jimin cầm lấy phong bì, xé ra xem. Vẫn là một tờ giấy, lần này kẻ kia đã đổi thành ghi một dòng ‘Min Yoongi, kẻ giết người cần phải đền mạng!’
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Tao nói này, mày nên báo cảnh sát càng sớm càng tốt đi
  • Park Seojun có hơi lo lắng.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Cứ im lặng như vậy cũng không phải cách hay
  • Park Jimin không nói gì chỉ im lặng. Hắn nhìn chằm chằm vào phong bì trước mặt, lại lật tới lật lui nhìn đi nhìn lại. Hắn để ý kẻ kia mỗi lần đều sử dụng công ty chuyển phát Borahae để gửi chuyển phát cho hắn.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Tao có cách rồi
  • Park Jimin cười khẽ nói.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Cách gì?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Người này luôn dùng một công ty chuyển phát, hơn nữa còn gửi đến cùng một nơi
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Công ty chuyển phát này chắc chắn sẽ có ấn tượng
  • Hai mắt hắn nheo lại.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Liên hệ với công ty đó, nói không chừng có thể có manh mối
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Công ty chuyển phát bây giờ cũng có quy tắc
  • Park Seojun nhịp nhịp chân nói.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Dù có hỏi người ta cũng chưa chắc sẽ nói cho mày biết
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Đây là bảo mật thông tin khách hàng, trừ phi mày đi báo cảnh sát, để bên đó ra tay
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Không cần báo cảnh sát, Namjoon-hyung có thể giúp
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Ờ ha, mày không nói tao cũng quên mất
  • Park Seojun gật đầu.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Anh ấy cũng là cảnh sát
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Ừ, để tao đi gọi điện cho anh ấy
  • Park Jimin nói đại khái sự tình cho Kim Namjoon biết. Kim Namjoon không nói hai lời liền gật đầu cái rụp.
  • Kim Namjoon
    Kim Namjoon
    Chuyện này cứ giao cho anh, anh sẽ điều tra giúp mày
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Làm phiền anh rồi, khi nào rảnh em mời anh vài chai
  • Kim Namjoon
    Kim Namjoon
    Ừ được, lúc đó không say không về
  • Sau khi cúp điện thoại, Kim Namjoon lập tức đến công ty chuyển phát Borahae để điều tra về kẻ bí ẩn gần đây cứ gửi chuyển phát cho Park Jimin.
  • Vì người gửi này rất đặc biệt, cho nên nhân viên ở công ty chuyển phát có ấn tượng rất sâu. Kim Namjoon mới hỏi địa chỉ nhân viên đã cho ngay.
  • Nhân viên
    Nhân viên
    Phòng 1306 khu nhà số 7, số 412 đường Ha Ra Bong
  • Nhân viên
    Nhân viên
    Mỗi ngày người ấy đều gọi điện cho bên tôi để hẹn giờ giao hàng, nên tôi có ghi lại địa chỉ
  • Kim Namjoon còn hỏi thêm.
  • Kim Namjoon
    Kim Namjoon
    Người đó là nam hay nữ?
  • Nhân viên
    Nhân viên
    Nữ, nhìn chừng khoảng năm mươi tuổi
  • Sau khi nghe chuyện Park Jimin nói, trong lòng Kim Namjoon đã có đối tượng nghi ngờ. Gã có một bức ảnh của Min Ji Suk, lấy ra đưa cho người nhân viên kia nhận mặt.
  • Kim Namjoon
    Kim Namjoon
    Có phải người trong ảnh này không?
  • Nhân viên
    Nhân viên
    Đúng rồi, đúng rồi! Chính là bà ấy!
  • Nhân viên nhìn ảnh gật đầu.
  • Nhân viên
    Nhân viên
    Người này lạ lắm
  • Nhân viên
    Nhân viên
    Mỗi ngày đều gửi chuyển phát nhanh, nhưng bà ấy không nói gì cả, chỉ đưa tiền và phong bì cần gửi thôi
  • Kim Namjoon
    Kim Namjoon
    Cảm ơn cô đã hợp tác
  • Kim Namjoon
    Kim Namjoon
    Nếu như còn vấn đề nào khác tôi sẽ liên lạc với cô sau
14
Chương 161: Điều tra